4. Nguyễn Xí gặp lại Lê Lợi và Nguyễn Trãi
Dinh Bồ Đề ngạo nghễ đứng sừng sững bên kia dòng Nhị Hà như con mắt thần ngày đêm soi vào thành giặc. Hàng ngày từ thượng lầu, Bình Định Vương cùng Nguyễn Trãi quan sát tòa thành đang thoi thóp. Hôm nay sau trận mưa, trời tạnh ráo. Bãi dâu xanh rờn viền bên ven sông đang chao mình trong nắng sớm. Dòng sông màu hồng, chảy lững lờ kéo theo từng mảng bọt trắng đục. Một buổi sáng thanh bình lạc loạn trong những tháng ngày chiến tranh ác liệt. Đứng dựa vào lan can, Bình Định Vương chỉ tay về bên kia bờ sông nói với Nguyễn Trãi:
– Quân sĩ của ta căm giận đòi hạ thành Đông Quan không phải không có lý. Nay lũ giặc bị giam chân trong thành chờ chết, Vương Thông bề ngoài vờ giảng hòa nhưng vẫn ngầm đào hào đắp lũy đợi viện binh. Thỉnh thoảng nhằm lúc quân ta sơ hở, giặc lại đem quân ra ngoài gây thêm tội ác. Tháng hai vừa rồi, chúng kéo quân ra Cảo Động và bãi Sa Đối. Ở Cảo Động ta đã mất Lý Triện và Đỗ Bí [20]. Tháng 3, chúng đánh ra Tây Phù Liệt, ta lại mất thêm Đinh Lễ và Nguyễn Xí. Tội ác của chúng chồng chất như núi. Vòng vây của ta dày đặc, ai chẳng muốn xông lên để trả thù. Nhưng quân sĩ có biết đâu rằng đánh thành là hạ sách.
Nói đến đây Lê Lợi trở vào án thư ngồi dựa mình trên kỷ. Nguyễn Trãi bước lại gần, chắp tay kính cẩn:
– Tâu vương thượng, một khi chúng ta diệt gọn hai đạo viện binh của giặc thì Vương Thông tất phải nộp thành.
– Đúng như thế, đánh vào thành hàng tháng hàng năm không hạ nổi, quân mệt khí nản. Viện binh của chúng đến, trước sau đều có giặc thì nguy khốn. Diệt viện vây thành là phải lắm. Ta quyết dốc toàn lực đánh một trận cuối cùng tiêu diệt hai đạo viện binh của Liễu Thăng và Mộc Thạnh [21] quét sạch lũ giực trên đất nước. Giá như chúng ta còn có Lý Triện, Đỗ Bí, Đinh Lễ, Nguyễn Xí thì…
Nguyễn Trãi tiếp lời:
– Vâng, tâu vương thượng, thì chúng ta còn có thêm nanh vuốt để vây thành và diệt viện.
Câu chuyện giữa Lê Lợi và Nguyễn Trãi bị đứt quãng vì có tiếng chân người bước vội dưới tầng thứ hai. Lau sậy rung rinh. Nguyễn Xí xuất hiện bất ngờ, đến phục dưới chân Lê Lợi.
Cùng một lúc, Lê Lợi và Nguyễn Trãi đều thốt lên kinh ngạc:
– Thượng tướng Nguyễn Xí!
Từ sau trận Tây Phù Liệt, được tin Đinh Lễ và Nguyễn Xí rơi vào tay giặc và đã bị chúng giết hại, Lê Lợi đau xót, đinh ninh rằng mình đã mất thêm hai tướng tài. Nay Nguyễn Xí đột ngột trở về, Lê Lợi vẫn tưởng mình đã nhìn nhầm . Đến khi nâng viên tướng phục dưới chân mình dậy, nhìn rõ khuôn mặt vuông vuông có đôi mắt sáng quắc như sao của viên tướng trẻ quen thuộc, Lê Lợi mừng rỡ reo lên:
– Sống lại ! Thực là sống lại! [22]
Tác giả bài viết: Nguyễn Duy Rằm
Nguồn tin: Sưu tầm
Ý kiến bạn đọc